VÌ SAO CẢ TRUNG QUỐC QUAY LƯNG LẠI VỚI JACK MA – NGƯỜI TỪNG LÀ “CON CƯNG” CỦA CHÍNH PHỦ VÀ TẤM GƯƠNG SÁNG CHO LỚP TRẺ TRUNG QUỐC?
—————————————————————
Nhà sáng lập Alibaba mới đây đã phải đối mặt với cuộc điều tra của Chính phủ Trung Quốc nhằm chống độc quyền với gã khổng lồ thương mại điện tử do Jack Ma đồng sáng lập và nắm giữ phần lớn quyền điều hành.
Ở Trung Quốc, Jack Ma đồng nghĩa với thành công khi ông từng là người giàu nhất châu Á và hiện đang là người giàu thứ 2 tại quốc gia này – tài sản ròng ước tính 48,2 tỷ USD, chỉ thấp hơn 0,2 tỷ USD so với ông trùm Tencent Mã Hóa Đằng.
Ông trở thành một ngôi sao với biệt danh “Daddy Ma” khi vào năm 2017, Jack Ma còn đóng vai một bậc thầy Kung fu trong một đoạn phim ngắn quy tụ nhiều ngôi sao điện ảnh hàng đầu Trung Quốc. Thậm chí, ông còn hát song ca với Faye Wong – một diva nhạc Pop của Trung Quốc hay cùng với Zeng Fazhi – họa sĩ hàng đầu Trung Quốc – vẽ một bức tranh. Bức tranh đó đã được bán đấu giá ở sàn Sotheby’s với giá 5,4 triệu USD.
Đối với những người trẻ đầy tham vọng ở đất nước hơn 1,4 tỷ dân, câu chuyện của Daddy Ma đáng để học hỏi.
VÌ SAO CẢ TRUNG QUỐC QUAY LƯNG LẠI VỚI JACK MA
VÌ SAO CẢ TRUNG QUỐC QUAY LƯNG LẠI VỚI JACK MA
Tuy nhiên gần đây, cái tên Daddy Ma không còn được gọi tại con rồng Đông Á này nữa và được thay thế bằng “villain – kẻ xấu”, “gã tư bản độc ác” hay “con ma hút máu”. Thậm chí nhiều người đã chuyển từ “Daddy” sang “Son” hoặc “Grandson” (con trai – cháu trai).
Vào ngày 24-12, cùng buổi sáng khi cuộc điều tra chống độc quyền của Alibaba được công bố, bốn cơ quan quản lý nói rằng các quan chức sẽ gặp Ant Group – công ty mới thành lập của Jack Ma – để thảo luận về các biện pháp giám sát mới.
Nhìn bề ngoài, thái độ của công chúng TQ với Jack Ma bắt nguồn từ việc từ việc chính phủ Trung Quốc ngày càng chỉ trích đế chế kinh doanh của ông. Nhưng đằng sau đó là một xu hướng sâu sắc, đáng lo ngại hơn đối với cả chính phủ Trung Quốc và các doanh nhân – những người đã đưa Trung Quốc thoát khỏi thời kỳ đen tối về kinh tế trong 4 thập kỷ qua.
Ngày càng nhiều người ở Trung Quốc dường như cảm thấy những cơ hội mà những người như ông Ma được hưởng đang biến mất, ngay cả trong bối cảnh nước này đang hồi phục nhanh sau đại dịch.
Mặc dù Trung Quốc hiện có nhiều tỷ phú hơn Mỹ và Ấn Độ cộng lại, nhưng có đến 600 triệu dân thu nhập bằng hoặc ít hơn 150 USD/tháng. Đáng ngạc nhiên là trong khi mức chi tiêu trên toàn TQ 11 tháng qua giảm khoảng 5% thì tiêu dùng hàng xa xỉ dự kiến tăng gần 50% so với năm 2019.
Không chỉ Alibaba, các quan chức chính phủ tiếp tục “sờ gáy” Ant Group. Tháng trước, thương vụ IPO “bom tấn” của Ant Group đã bị các nhà chức trách Trung Quốc đã “dập tắt” sau chưa đầy 2 tuần và phát ngôn của ông trước đó. Ông đã công khai chê hệ thống tài chính Trung Quốc và cáo buộc các ngân hàng Trung Quốc đang hành xử như “tiệm cầm đồ” khi chỉ cho vay những người có tài sản thế chấp.
Những sinh viên trẻ tốt nghiệp đại học, ngay cả những người có bằng cấp từ Mỹ vẫn phải đối mặt với triển vọng việc làm hạn chế cùng mức lương thấp. Nhà ở tại những thành phố tốt nhất quá đắt đỏ. Những người trẻ tuổi giờ phải vay nợ từ hệ thống vay trực tuyến mới, như Ant Group – một công ty về fintech của Jack Ma vừa thành lập, và sẽ ngày càng phải trả nợ nhiều hơn.
*Giải thích: Fintech là một thuật ngữ tiếng Anh chỉ sự kết hợp giữa tài chính và công nghệ “Financial Technology”. Về cơ bản, ngoài những dịch vụ thông thường như thanh toán, cho vay, chuyển tiền, Fintech còn cung cấp các dịch vụ trải rộng hơn như gọi vốn cộng đồng (crowd-funding), cho vay ngang cấp (peer to peer lending), tư vấn tài chính cá nhân (Personal Finance), công nghệ bảo hiểm (Insur-Tech), tiền tệ số (Crypto Blockchain), quản trị dữ liệu (Data Management),…Đó là lý do vì sao Chính phủ TQ kiểm soát công ty này.
Đối với tất cả những thành công của nền kinh tế Trung Quốc, sự oán giận đối với người giàu, hay còn gọi là ghét người giàu, đã nổi lên từ lâu. Với tỷ phú Jack Ma, điều đó đã nổi lên như một sự báo thù.
Từ lâu, ông Ma đã có danh tiếng tốt trong các lĩnh vực sản xuất, bất động sản và các ngành công nghiệp khác nhờ mối quan hệ chặt chẽ với chính phủ Trung Quốc. Ông cũng nổi tiếng với những tuyên bố táo bạo và thách thức chính quyền.
Đảng Cộng sản dường như sẵn sàng “lợi dụng” sự bất mãn đó. Điều này có thể đồng nghĩa với rắc rối phía trước đối với các doanh nhân và doanh nghiệp tư nhân dưới thời Tập Cận Bình, nhà lãnh đạo hàng đầu của Trung Quốc, người coi trọng sự phục vụ và lòng trung thành trên mọi thứ khác.
Trong một cuộc họp lãnh đạo thường niên vào tuần trước nhằm đưa ra quyết định cho các chính sách kinh tế của đất nước trong năm tới, đảng này tuyên bố sẽ tăng cường các biện pháp chống độc quyền và ngăn chặn “sự bành trướng của nguồn vốn một cách mất trật tự”.
Ông Tập không giấu giếm chuyện nhà tư bản lý tưởng của mình phải như thế nào. Mười ngày sau khi Ant IPO ra mắt, ông đã tham quan một cuộc triển lãm trong bảo tàng dành cho Zhang Jian, một nhà công nghiệp đã hoạt động hơn một thế kỷ trước.
Zhang đã giúp xây dựng quê hương của mình, Nantong, và mở hàng trăm trường học. Các nhân vật kinh doanh trong thời đại thời đại này đưa ra thông điệp nên đặt quốc gia của họ lên trên lĩnh vực kinh doanh.
Trong một cuộc họp vào tháng 7 với các thành viên của cộng đồng doanh nghiệp, ông Tập đã chỉ ra Zhang như một hình mẫu và kêu gọi họ coi lòng yêu nước là phẩm chất hàng đầu của mình. Tuy nhiên người đứng đầu Trung Quốc lại không đề cập đến việc Zhang chết vì phá sản.
Ông Ma có các dự án từ thiện nổi tiếng của riêng mình, như một số sáng kiến ​​trong giáo dục nông thôn và giải thưởng để giúp phát triển tài năng kinh doanh ở châu Phi. Nhưng ở nhiều khía cạnh khác, vị doanh nhân công nghệ hào hoa khác Zhang rất nhiều.
Ông nổi tiếng với những tuyên bố táo bạo và thách thức chính quyền. Năm 2003, ông thành lập Alipay, sau này trở thành một phần của Ant Group. Vào thời điểm đó, anh dõng dạc tuyên bố với đồng nghiệp”“Nếu ai đó cần phải vào tù vì Alipay, hãy để đó là tôi” hay “Nếu chính phủ cần, tôi có thể giao nó cho chính phủ”.
Ngày nay, Alibaba và đối thủ không đội trời chung của nó – Tencent – kiểm soát nhiều dữ liệu cá nhân hơn và tham gia mật thiết vào cuộc sống hàng ngày ở Trung Quốc hơn so với Google, Facebook cùng các ông lớn công nghệ khác của Mỹ ở Hoa Kỳ.
Và cũng giống như các đối tác Mỹ của họ, những gã khổng lồ Trung Quốc đôi khi bắt nạt các đối thủ nhỏ hơn và giết chết sự đổi mới. Bạn không cần phải là một thành viên của Đảng Cộng sản cũng biết được lý do để “kiềm chế” sự phát triển của họ.
Họ đã giúp chính quyền theo dõi người dân. uy nhiên, chính phủ ngày càng coi quy mô và ảnh hưởng của họ là một mối đe dọa.
Tuy nhiên, các công ty công nghệ của Trung Quốc không phải là công ty độc quyền lớn nhất của nước này. Những công ty này thuộc sở hữu của nhà nước, chi phối ngân hàng và tài chính, viễn thông, điện lực và các ngành kinh doanh thiết yếu khác.
Vẫn còn quá sớm để biết liệu chính quyền Trung Quốc sẽ kiểm soát ông Ma và các tập đoàn công nghệ lớn đến đâu. Nhưng nhiều lo ngại cho rằng nước này sẽ phải quay về với những khó khăn trong thập niên 1950.
Tuy nhiên, các công ty công nghệ của Trung Quốc không phải là công ty độc quyền lớn nhất của nước này. Những công ty này thuộc sở hữu của nhà nước, chi phối ngân hàng và tài chính, viễn thông, điện lực và các ngành kinh doanh thiết yếu khác.
————————————————————–
Nguồn: New York Times + Wiki

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here